
gió
hiu hiu
mùa thu
nắng trưa buồn
liễu rũ
mùi hương xưa
hồn thu thảo
nao nao một cánh đồng
vời vợi buồn khói sương
nhớ nhà
nhớ em ...
xưa
nồi cơm trưa sắp chín
tôi chạy băng ra đình
gọi em về ăn cơm
"ham chơi"
"mẹ đánh ! "
đình vắng tanh
lá vàng rơi ngập lối
sực nhớ ra
em đã chết rồi
vừa mới chôn hôm qua
tôi về
ngõ trúc buồn lê thê
ngồi
nhớ em
bật khóc
Trần Đại
No comments:
Post a Comment