Thursday, August 20, 2009

Cái Thúng


Đàn con đói lả mấy ngày
Mẹ em vì thúng gạo này chửa em
Trời cao ngó xuống mà xem
Mẹ thương con đói đâu thèm lợi danh
Thế mà làng xóm đồn nhanh
Gọi em con Thúng riết thành tên luôn
Nhìn năm con dại mẹ buồn
Bỏ em vào thúng mẹ buôn năm hào
Đời em từ đó lao đao
Làm thân tôi mọi hồi nào chẳng hay
Mỗi lần ôm thúng ngang đây
Mẹ luôn nhìn lén mắt đầy lệ rơi
Năm em mười bốn tuổi đời
Qùy bên giường mẹ nghe lời trối trăn
Con ơi đời mẹ khó khăn
Con cầm cái thúng mần ăn với đời
Nói xong mẹ mới trút hơi
Tay còn níu thúng kéo rời không buông
...
Em đâu lấn chỗ chị buôn
Mà chị xé thúng bứt tuôn cói vành
Thôi thì đã lỡ cũng đành
Em xin thúng rách vá lành nuôi thân

No comments:

Post a Comment