Ðời em cũng có tuổi học trò... Mỗi lần nhớ đến lại buồn so Chị kể cho nghe thời áo trắng Lãng mạn làm sao những hẹn hò Nơi em không có trường ngói đỏ, tường cao, cổng lớn, gánh quà ngon trường em sàn đất nghèo chi lạ bàn ghế thô sơ đến xót xa Chị kể đường đi vàng xác lá mây trôi bàng bạc buổi tựu trường đường về lá me đùa trong gió tô thắm tình yêu tuổi học trò bọn em trên lối mòn đê nhỏ thầm lặng đi mau chẳng chuyện trò băng đồng mông quạnh không cây lá nên mùa thu giận chẳng ghé qua Mỗi lần chinh chiến hết giằng co cả lớp buồn thiu vắng mấy trò đến mùa nước lụt sầu chan chứa em nhỏ đâu rồi ? lớp lưa thưa Áo trắng sân trường chị đưa thơ ánh mắt thầm trao dưới sân cờ trên đồi sim tím tìm hoa bướm thung lũng tình yêu dệt mộng mơ Em gói đơn sơ tuổi dậy thì tìm đâu cho thấy mối tình si khi bùn khô vấy trên tường lớp phấn bảng buồn lây những biệt ly Quê em không có mùa phượng vĩ không nắng hạ vàng, tiếng ve kêu khi đồng khô nước, dòng kênh cạn là biết hè sang, lớp học tàn Một chiều gió lộng nắng mơ hoang em đắm chìm trong nỗi bàng hoàng sân trường chợt nở hoa khắp chốn tình đầu vén tóc ghé môi hôn Ðời em cũng có tuổi học trò mai này gặp chị sẽ nhỏ to ... Trần Đại |
Khai Bút Đầu Xuân
14 years ago
No comments:
Post a Comment